Giảm (b)
[Em]
Tăng (#)
[Em] Đôi khi em vẫn mong
Rằng mình đừng [Am] có nhau bao [B7] giờ
[Em] Đôi khi em cố tin
Thiên đàng ta [Am] có sẽ không thể [B7] tan.
[Am] Quên nhau ta cố quên
Nhưng càng thêm [D] nhớ thêm thương [G] nhiều
[Am] Nước mắt cũng đã khô
Chẳng còn để [D] khóc nỗi đau [B7] còn.
ĐK:
Muộn màng là từ [Em] lúc ta chưa gặp [D] gỡ
Muộn màng là từ [C] lúc ban sơ vừa [G] quen
Nghẹn ngào là từ [Em] lúc yêu thương vừa [D] chớm
Ta hẹn nhau cuối [C] đời nói [B7] lời chia [Em] tay.
Rồi muộn màng ta [Em] nói là yêu và [D] nhớ
Rồi vội vàng ta [C] ngỡ sẽ xa được [G] nhau
Để rồi ta thương [Em] nhớ nhớ thương từng [D] đêm
Nếu mình không thể [C] quên thôi [B7] thì đừng [Em] quên.