[Am] Tuổi [D7] thơ êm đềm đi [G] qua
Khiến [C] ta thêm phần nhớ [Am] nhà
Mỗi [D7] khi mây chiều tan [G] ca
Thèm được uống tách [C] trà với cha. [Am]
Bữa [D7] cơm đây này mai [G] đó
Khiến [C] ta mơ về lúc [Am] nhỏ
Có [D7] cơm ngon và thịt [G] kho
“Mày đừng đi ra bến [C] đò mẹ lo”.
ĐK:
Mùi tổ [Am] ấm vẫn lưu hương đâu [D] đây
Mùi trổ [G] ấm, cứ vơi đi lại [C] đầy
Mùi tổ [Am] ấm, lúc bé đâu ai [D] hay
Rồi sẽ [G] đến một ngày.
Rời tổ [Am] ấm, đến những nơi xa [D] hoa
Rời tổ [G] ấm, để nếm thêm hương vị [C] của cuộc đời
Mùi tổ [Am] ấm, vẫn lưu hương đâu [D] đây
Hải đăng vẫn soi [G] đường.
[Am] Khi còn bé người ta thường [D] mong sẽ được lớn
[G] Khi mà lớn người ta thường [C] mong mình bé lại
[Am] Muốn tự do dạo chơi ở [B7] những cánh đồng cỏ
Mà không [E7] phải lo sợ ngày tương lai [Am] đến
Phải vấn vả kiếm [D] sống lo toan từng ngày
[Bm] Có những lúc hối [E7] hả quên ăn nên gầy
[Am] Mùi của tiền mùi của đời
[D7] Tan vào đất hòa với trời
[C] Gom thành gió tạo thành mây
Đâu [E7] là nước mắt thì không ai hay.
ĐK:
Mùi tổ [Am] ấm vẫn lưu hương đâu [D] đây
Mùi trổ [G] ấm, cứ vơi đi lại [C] đầy
Mùi tổ [Am] ấm, lúc bé đâu ai [D] hay
Rồi sẽ [G] đến một ngày.
Rời tổ [Am] ấm, đến những nơi xa [D] hoa
Rời tổ [G] ấm, để nếm thêm hương vị [C] của cuộc đời
Mùi tổ [Am] ấm, vẫn lưu hương đâu [D] đây
Hải đăng vẫn soi [G] đường.
[C] Đôi khi ta quên [D] mất đi rằng
Vẫn [Bm] có một nơi để trở [Em] về
Một nơi [Am] luôn đầy ắp tình [D] yêu
Với những mùi [G] hương ấm áp.
[C] Đôi khi ta chẳng [D] thể nghĩ rằng
Ngoài [Bm] kia điều ta luôn ao [Em] ước
Giàu [Am] sang thành công đến mấy
Chẳng bằng khi [D] ta bình yên trong tim.
Tăng tone [G] -> [Ab]
ĐK:
Mùi tổ [Bbm] ấm vẫn lưu hương đâu [Eb] đây
Mùi trổ [Ab] ấm, cứ vơi đi lại [C#] đầy
Mùi tổ [Bbm] ấm, lúc bé đâu ai [Eb] hay
Rồi sẽ [Ab] đến một ngày.
Rời tổ [Bbm] ấm, đến những nơi xa [Eb] hoa
Rời tổ [Ab] ấm, để nếm thêm hương vị [C#] của cuộc đời
Mùi tổ [Bbm] ấm, vẫn lưu hương đâu [Eb] đây
Hải đăng vẫn soi [Ab] đường.