1. Mưa trên đồi cao mưa về phố [C] phường [Am]
Cho mắt em buồn ngàn thu vấn [Dm] vương [G]
Chân trời rộng làm sao mưa [F] đến
Khi mình yêu thấy nhớ nhung [G] nhiều
Để lòng buồn lên bấy [D7] nhiêu. [G7]
2. Yêu em ngày xuân hoa vàng trước [C] nhà [Am]
E ấp môi hồng rồi xuân đã [Dm] xa [G]
Sang mùa hè là mưa tháng [F] 6
Bao buồn vui giờ cũng xa [G7] rồi
Rồi mùa thu em về lá [C] bay.
ĐK:
Đông qua chơi [C] vơi, mưa rơi lạnh tái tê [F] rồi
Mưa [Em] rơi đường phố mịt [G] mù chìm [F] vào trong giấc mùa [G] đông
Mưa rơi miên [Em] man nên mưa vụn vỡ trong [C] hồn
Có [F] bóng chim bay xa [G] mờ, lạc về đâu đôi cánh bơ [G7] vơ.
Khi em bên [C] anh mưa rơi nào có đau [F] buồn
Hoa [Em] rơi lòng chẳng biết [G] buồn, dù [F] rằng giông bão trần [G] gian
Nay em xa [Em] anh nên mưa vụn vỡ tim [C] rồi
Mưa [F] ướt lối xưa anh [G] về, mà mưa [G7] sao mãi rơi không [C] ngừng.
3. Mưa yêu tình nhân đi về phố [C] nhỏ [Am]
Sao giống như mình ngày xưa mới [Dm] quen [G]
Mưa thật buồn làm sao em [F] biết
Trong màn mưa em mãi xa [G7] rồi
Mưa yêu thương của ngày tháng xa [C] xôi.