1. [D] Thu dần tan chiều hoàng hôn [A] đã vắng em
[Bm] Đông về đây người xa buốt [F#m] giá con tim
[G] Yêu thương đang [A] nhẹ trôi về [F#m] đâu mất [Bm] rồi
Chỉ [Em] còn nơi đây riêng anh bơ [A] vơ.
2. [D] Tiếc cho ta một mùa thanh [A] xuân đã lỡ
[Bm] Tiếc cho ta đôi lời con [F#m] tim đã vỡ
Nhìn em [G] khóc nước mắt nghẹn [A] ngào anh [F#m] chẳng thể nói nên [Bm] lời
Chỉ [Em] biết lặng im nhìn em bước [A] đi.
ĐK1:
Một chiều [D] thu mưa rơi ngọt ngào người [A] xa tim anh vội vàng
Anh [Bm] cô đơn, bơ vơ không [F#m] em
Mưa [G] ơi xin đừng rơi [A] quá phố thênh [F#m] thang sương đêm nhạc [Bm] nhòa
Mỗi [Em] đêm anh lại buồn nhớ [A] em
Biết phải làm [D] sao?
3. [D] Mây nhẹ trôi dòng đời ngân [A] vang hát ca
[Bm] Anh vẫn nghe lòng mình với [F#m] nỗi xót xa
[G] Yêu thương đang [A] nhẹ trôi về [F#m] đâu mất [Bm] rồi
Chỉ [Em] còn mình anh lẻ loi nhớ [A] em.
ĐK1:
Một chiều [D] thu mưa rơi ngọt ngào người đừng [A] xa tim vội vàng
Anh [Bm] cô đơn, bơ vơ không [F#m] em
Mưa [G] ơi xin đừng rơi [A] quá phố thênh [F#m] thang sương đêm nhạt [Bm] nhoà
Mỗi [Em] đêm anh lại buồn nhớ [A] em.
ĐK2:
Trả lại [D] anh ôi khuôn mặt hiền đã từng [A] qua bao nhiêu muộn phiền
Anh [Bm] yêu em… yêu em rất [F#m] nhiều
Trong cơn [G] mưa em đâu nào [A] thấy nước mắt [F#m] anh rơi vỡ [Bm] nát con tim
Ngày [Em] em ra đi mùa thu tàn bên [A] anh.
Tăng tone [D] -> [Eb]
Một người [Eb] đi không quay trở lại một người [Ab] cứ đứng mãi đợi chờ
Một mùa [Cm] thu đã qua .nhưng ký ức vẫn [Gm] còn
Anh [Ab] phải chờ đợi bao [Bb] nhiêu giữa yêu [Gm] thương mùa đông buốt [Cm] giá con tim
Xa [Fm] em một đời, cô đơn một trời mong [Bb] nhớ.
Phải [Eb] chi mưa đừng rơi ngọt ngào người đừng [Ab] xa tim anh vội vàng
Anh [Cm] yêu em yêu em rất [Gm] nhiều
Em [Ab] ơi đừng đi xa [Bb] quá con tim [Gm] anh đã nhạt [Cm] nhòa
Mỗi [Fm] đêm anh lại buồn , nhớ [Bb] em biết phải làm [Eb] sao.