1. Nhớ quá ngày xưa ta nhìn [Am] bụi mưa
Hạt mưa cứ [A7] rơi rớt ướt [Dm] vai gầy [G]
Kỷ [Am] niệm ngày xưa thân [C] ái
Ân [Am] tình trao nhau tha [Dm] thiết
Ướt môi [G] mềm trong chiều mưa [E7] bay.
2. Thấm ướt bờ mi cũng vì [Am] bụi mưa
Ngày xưa có [A7] em hai đứa [Dm] chung đường [G]
Ước [Am] nguyện mình yêu nhau [C] mãi
Đâu [Am] ngờ nay chia hai [G] lối
Cơn mưa [E7] bụi đâu rồi người [Am] ơi.
ĐK: Bạc [Am] trắng như [Dm] vôi em [Am] đã bỏ ta [Dm] rồi
Em đi [G] tìm tìm vui duyên [C] mới
Em mơ [Am] mộng cuộc đời giàu [E7] sang
Người [Am] đã ra [Dm] đi ôm [Am] hết kỷ niệm [Dm] đầu
Riêng một [G] mình mình anh đơn [C] bóng
Em bây [Am] giờ đổi trắng thay [E7] đen.
3. Xuống phố chiều nay mưa bụi [Am] lại bay
Hạt mưa nhớ [A7] ai năm tháng [Dm] u hoài [G]
Biết [Am] rằng tình chia hai [C] lối
Biết [Am] rằng người vui duyên [E7] mới
Anh ước nguyện em được bình [Am] yên.