1. Vào một ngày [Am] khác khi những tổn thương chớm [E] phai
Hãy nói rằng em [F] sẽ về anh [G] vẫn luôn [C] chờ
Mình anh [Dm7] với bơ [E7] vơ mình anh [Am] với nỗi [D] buồn
Mình [Dm] anh [E7] thấy đau [Am] lòng.
ĐK:
[F] Khóc mà nỗi [G] đau chẳng vơi [Am] mờ
Ta đã làm tất [F] cả để níu [G] em về ngày [Am] ấy
Những bước chân [Dm7] không thể tàn [E7] nhẫn hơn
[Am] Dẫm lên những yếu [D] mềm
[Dm7] Giết chết [E7] muôn vàn chân [Am] thành.
2. Một ngày nào [Am] đó xung quanh muộn phiền lắng [E] lo
Sóng gió ngoài kia có [F] làm em [G] thấy mỏi [C] mệt
Lại soi [Dm7] gương để thấy [E7] mình phải tự [Am] thương lấy [D] mình
Vì [Dm] em [E7] cũng đã [Am] từng.
ĐK:
[F] Khóc mà nỗi [G] đau chẳng vơi [Am] mờ
Ta đã làm tất [F] cả để níu [G] em về ngày [Am] ấy
Những bước chân [Dm7] không thể tàn [E7] nhẫn hơn
[Am] Dẫm lên những yếu [D] mềm
[Dm7] Giết chết [E7] muôn vàn chân [Am] thành.
Ta ôm đau [F] thương ra đứng [G] hát trước [Am] gương
Ta ôm nỗi [F] buồn chẳng cố [G] gắng để tháo [C] bỏ [G]
Đường còn [Dm7] xa mình ta bước [E7] vội
Lối [Am] về quanh đây vắng [D] tanh
[Dm7] Thôi đành hẹn [E7] em một ngày [Am] khác.
ĐK:
[F] Khóc mà nỗi [G] đau chẳng vơi [Am] mờ
Ta đã làm tất [F] cả để níu [G] em về ngày [Am] ấy
Những bước chân [Dm7] không thể tàn [E7] nhẫn hơn
[Am] Dẫm lên những yếu [D] mềm
[Dm7] Giết chết [E7] muôn vàn chân [Am] thành.
Còn lại điều [F] gì trên đôi [G] mi của [Am] em
Khi nước mắt [F] cạn mà chẳng biết [G] đâu là u [Am] sầu
Phải chọn [Dm] cho mình kết thúc [E7] buồn
Để nỗi [Am] buồn này được kết [D] thúc
[Dm] Em sẽ chẳng [E7] chờ một ngày [Am] khác
[Dm] Em sẽ chẳng [E7] chờ một ngày [Am] khác
[Dm] Thôi đành hẹn [E7] em một ngày [Am] khác.