1. Ðời [Am] có muôn đường muôn lối xót [G] xa vì yêu
Tìm [Am] đến thiên đường duy nhất có [Em] em ngồi mơ
Hôn [Dm] mê nào đưa đến nơi góc [C] hồn khi tình xa vắng
[Dm] Ðời bao la bóng tối có [E7] em ghi nhớ người.
2. Từ [Am] đó âm thầm em sẽ tiếc [G] đi tình phai
Một [Am] góc nơi mà em đã viết [Em] cho ngày mai
[Dm] Nơi thiên đường duy nhất cho góc [C] đời riêng mình ôm ấp
[Dm] Rồi em buông tiếng khóc khi người [Am] xa.
ĐK:
Bao nhiêu năm tìm đến bên [Dm] nhau
[G] Bao nhiêu năm [E7] rồi thương [Am] đau
[F] Khung trời này có em quạnh [Em] hiu
Ân tình mãi như ngàn [Dm] khơi
Đang chìm với bao ngày qua [E7] đi.
3. Người [Am] có thương tình qua đêm chốn [G] xưa tìm em
Ngày [Am] ấy đi về bên góc cũ [Em] đang lần quen
[Dm] Có em đang chờ nơi đó nơi góc [C] đời em nằm yên giấc
[Dm] Là nơi em đã [E7] khóc ôm tình [Am] ta.