1. [Bb] Em muốn cất đi những tháng [F] năm
Em muốn gói lại những kỷ [Gm] niệm
Để cho quá [F] khứ là một ký ức [Eb] đẹp
Vì anh là cả một trời thanh [Bb] xuân
2. Cho mưa bay bay, cho ai đứng [F] nhìn
Cho đôi tình nhân bước đi rất [Gm] vội
Cuộc [F] đời như một cuốn phim mà [Eb] thôi
Chuyện mình chỉ là một trong những trích [Bb] đoạn.
ĐK:
Lang thang ngoài [Bb] phố không anh, em vội vàng trong mưa
Cố gắng tìm [Dm] chút thân quen, những ngày hè năm xưa
Tình yêu đẹp như [Gm] là dưới những con đường êm [F] ả
Lá rơi [Eb] đầy, cánh hoa nào bay theo làn gió ấy.
Đôi chân chỉ [Bb] muốn đi xa, xa rời ngày hôm qua
Em không thể [Dm] khóc thêm, cho khúc nhạc buồn ngân nga
Thời gian [Gm] sẽ giúp em quên tất [F] cả
Một mình em giữa [Eb] phố đông
Mỉm cười mà khóc trong [Bb] lòng.
1. [Bb] Em muốn cất đi những tháng [F] năm
Em muốn gói lại những kỷ [Gm] niệm
Để cho quá [F] khứ là một ký ức [Eb] đẹp
Vì anh là cả một trời thanh [Bb] xuân
2. Cho mưa bay bay, cho ai đứng [F] nhìn
Cho đôi tình nhân bước đi rất [Gm] vội
Cuộc [F] đời như một cuốn phim mà [Eb] thôi
Chuyện mình chỉ là một trong những trích [Bb] đoạn.
ĐK:
Lang thang ngoài [Bb] phố không anh, em vội vàng trong mưa
Cố gắng tìm [Dm] chút thân quen, những ngày hè năm xưa
Tình yêu đẹp như [Gm] là dưới những con đường êm [F] ả
Lá rơi [Eb] đầy, cánh hoa nào bay theo làn gió ấy.
Đôi chân chỉ [Bb] muốn đi xa, xa rời ngày hôm qua
Em không thể [Dm] khóc thêm, cho khúc nhạc buồn ngân nga
Thời gian [Gm] sẽ giúp em quên tất [F] cả
Một mình em giữa [Eb] phố đông
Mỉm cười mà khóc trong [Bb] lòng.
* Bên hiên nhà [Bb] vắng ai quen vẫn ngồi đợi ban trưa
mong ai về [Dm] lúc tan ca khi trời còn đang mưa
Tình yêu đẹp như [Gm] là dưới những con đường êm [F] ả
Lá rơi [Eb] đầy, cánh hoa nào bay theo làn [F] gió.
Tăng tone [Bb] -> [C]
Đôi chân chỉ muốn
Đôi chân chỉ [C] muốn đi xa, xa rời ngày hôm qua
Em không thể [Em] khóc thêm, cho khúc nhạc buồn ngân nga
Thời gian sẽ [Am] giúp
[Em] Giúp em quên tất cả những gì đã [F] qua.
Lang thang ngoài [C] phố không anh, em vội vàng trong mưa
Cố gắng tìm [Em] chút thân quen, những ngày hè năm xưa
Tình yêu đẹp như [Am] là dưới những con đường êm [G] ả
Lá rơi [F] đầy, cánh hoa nào bay theo làn gió ấy.
Đôi chân chỉ [C] muốn đi xa, xa rời ngày hôm qua
Em không thể [Em] khóc thêm, cho khúc nhạc buồn ngân nga
Thời gian sẽ [Am] giúp em quên tất [G] cả
Một mình em giữa [F] phố đông
Mỉm cười mà khóc trong [C] lòng.