1. Từ khi con [Em] bước chân vào nhà con biết [D] mẹ cũng đã nhận ra
Những đớn [C] đau hằn sâu đằng [D] sau nụ cười con [G] giấu
Và mẹ cũng [Em] chưa bao giờ phán xét hay bắt [D] con không được là con
Vẫn thứ [C] tha lầm lỗi dù [D] cho con sai cả [Em] đời.
2. Mẹ ơi con [Em] lỡ yêu người ta lắm con đã [D] mơ những điều xa xăm
Con đã [C] tin tình yêu người [D] trao là điều chắc [G] chắn
Và rồi nhận [Em] ra trong ngàn cay đắng đâu có [D] gì trên đời chắc chắn
Nếu có [C] thì chỉ là tình [D] yêu của mẹ thôi [Em] mà.
ĐK:
Mẹ ơi xin [Am] lỗi mẹ cho con trái tim rạng [G] ngời
Mà sao con để cho [Am] người tổn thương [D] mình bằng chính yêu [G] thương [E7]
Mẹ ơi xin [Am] lỗi mẹ cho con cả tâm [G] hồn
Mà sao con để cô [Am] đơn lấp [Bm] chôn con trong tuổi [Em] buồn.
Mẹ ơi xin [Am] lỗi dù con đi khắp phương [G] trời
Mà khi đau khổ trong [Am] đời chỉ mong [D] tìm về với mẹ [G] thôi [E7]
Mẹ ơi xin [Am] lỗi từ đây con đã biết [G] rồi
Hạnh phúc con có trong [Am] đời đó là [Bm] người chờ bóng con [Em] về.