1. Mẹ bảo anh rằng em hiền ngoan [Am] lắm [Em]
Cố giữ mai sau tính chuyện cau [Am] trầu
Lần đầu gặp nhau chỉ nói đôi [Dm] câu
Sao mà hiểu thấu tâm [Em] nhau
Em [Dm] nào ước mộng trèo [E7] cao.
2. Mẹ bảo anh rằng em cười xinh [Am] lắm [Em]
Con cái đôi ta sẽ đẹp muôn [Am] phần
Vội vàng làm chi duyên số anh [Dm] ơi
Em giờ đau đáu muôn [E7] nơi
Lấy đâu tính chuyện duyên [Am] trời.
ĐK:
Em ơi tình [F] anh đã trót trao em [C] rồi
Đôi lúc anh đứng [F] ngồi sợ duyên [G] mình sẽ cách [C] đôi
Anh ơi hãy [Dm] tin, yêu mà chân [Em] chính sẽ bên nhau vượt Thái [Am] Bình.
Xin em đừng [F] lo tổ ấm của đôi [C] mình
Anh hứa luôn chung [F] tình trọn một [G] đời sẽ chứng [C] minh
Ta sẽ gần [Dm] nhau, muôn vạn thiên [Em] lý
Cách trở phân [F] ly luôn hướng [G] chung con đường [Am] đi.
3. Mẹ bảo anh rằng yêu thì dễ [Am] lắm [Em]
Chung kiếp bên nhau khó nhọc muôn [Am] phần
Đường dài mình đi em sẽ tin [Dm] anh
Yêu trọn trọn lí trí con [E7] tim
Chẳng nơi đâu phải kiếm [Am] tìm.