1. Có thể là [G] ta có duyên gặp nhau, chắc nên là [D] tôi mới phải lòng anh
Người con [Em] trai có nụ cười duyên đó, và đôi mắt [C] cười ngây ngô
Chẳng thể nào [G] quên những khi gần anh có lẽ nào [D] anh đã mê hoặc tôi
Chẳng thể [Em] từ chối, chẳng thể nói dối rằng tôi [C] thích anh rồi
[G] Hù hú hu, ôi chàng đẹp nhất thế gian, [D] người có phải thiên thần đến thế gian?
[Em] Hù hú hu, ôi chàng đẹp nhất thế gian, [C] chắc là, chắc là, chắc là thiên thần
[G] Hù hú hu, ôi chàng đẹp nhất thế gian, [D] người đến đây mê hoặc khắp thế gian
[Em] Hù hú hu ôi chàng đẹp nhất thế gian [C] thích người bởi vì, bởi vì…
ĐK: Bởi vì tôi đã [G] mê anh rồi, vẻ đẹp kia làm [D] tôi u mê rồi
Thề rằng [Em] đó giờ chưa từng mê ai như [C] anh
Ngoài kia có hàng [G] trăm lối về mà nhà tôi chỉ một [D] lối để về
Là [Em] lối vào tim của anh, knock [C] knock… mở cửa em vào.
[G]-[D]-[Em]-[C]-[G]
2. [G] Anh gì ơi, sao cứ lang thang, lang thang, lang thang?
Lạc vào trái [D] tim tôi hoài lại quên lối về
[Em] Người gì đâu sao mà kỳ cục thế, [C] đến nhà người ta mà chẳng chịu về
[G] Anh gì ơi, tôi lỡ thương anh, thương anh, thương anh
Từng ngày đến [D] cả ngây người mà chẳng hay gì
[Em] Lạy trời cao xin người tặng cho tôi [C] người tôi hằng ao ước.
Coda: (lên 1/2 tone)
Bởi vì tôi đã [G#] mê anh rồi, vẻ đẹp kia làm [D#] tôi u mê rồi
Thề rằng [Fm] đó giờ chưa từng mê ai như [C#] anh
Dù ngoài kia có hàng [A] trăm lối về, mà nhà tôi chỉ một [E]lối để về
Là [F#m] lối vào tim của anh, knock [D] knock… mở cửa em vào…
[A]-[E]-[F#m]-[D]-[A]-[E]-[F#m]-[D]-[A]