Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Gió mùa [D] xuân bôn bà người xa [Am] xứ
Có ai về miệt [D] thứ gửi lời [Am] thăm
Gió mùa [Em] hè xa xăm lòng thổn [G] thức
Con trăng này rưng rức giọt sầu [Am] thương.
2. Gió mùa [D] thu bâng khuâng chờ ai [Am] đó
Gió đông về lạnh [D] lẽo quá người [Am] ơi
Tiếng đàn [Em] kiềm ngân nga buồn da [G] diết
Nhớ thương người héo [Em] hắt cả dòng [Am] sông.
ĐK:
Người [Dm] đi, sao đi mãi chưa [Am] về
Chỉ vui riêng [G] mình quên đi tình xưa [Em] ấy
Để ai nơi [G] này mong đợi chờ [Dm] ai?
[Am] Giờ [Dm] đây, hẩm hiu một [Am] mình
Nhớ thương thêm [G] nhiều rơi rơi từng chiếc [Em] lá
Mái tranh quê [G] nghèo mong [Em] người đừng [Am] quên.