1. [Dm] Phải thêm bao nhiêu [Am] đêm dài?
[Bb] Cho tim tôi bớt mệt [F] nhoài
[Gm] Ngắm nhìn người, [Dm] bỗng ngậm ngùi
[E7] Không tin đây là lần [A7] cuối.
2. [Dm] Trời ban cho ta [Am] duyên tình
[Bb] Trách tại không biết [F] cách giữ gìn.
[Gm] Mất một người sao đau [Dm] lòng đến thế
[E7] Não nề tràn trề khi nghĩ [A7] về.
T-ĐK:
Một thời [Dm] nhớ, cả đời [Am] vương
Mây gió hững [Bb] hờ, cuốn trôi người [F] thương
[Gm] Âu cũng là duyên số, [A7] đành xuôi [Dm] theo
Tương [Gm] lai hai người đôi [A7] nẻo.
ĐK:
Mấy ai trên [Dm] đời yêu mà không nếm đắng [Am] cay
Dẫu biết trước [Bb] vậy nhưng giờ đây vẫn trắng [F] tay
Muốn [Gm] như đàn chim sải [Dm] rộng cánh bay
Để [E7] tôi thôi vương vấn nơi [A7] đây.
Tiếng mưa não [Dm] nề cứ tràn về bên vách [Am] hiên
Mất bao thời [Bb] gian mọi buồn đau sẽ tan [F] biến
Thì coi [Gm] như đôi mình hết [Dm] duyên nợ cũng cạn
[E7] Hợp thành chỉ để nếm vỡ [A7] tan
Tình lỡ [Dm] làng.