1. Người yêu hỡi anh xa em [Am] rồi
Tình một thoáng anh đi phai [Dm] tàn
Mùa xuân chết trên môi vội [G] vàng
Khi chiếc hôn anh trao còn [E7] đắm.
Ngoài kia gió đưa mây qua [Am] thềm
Gọi màu nắng xa xưa êm [Dm] đềm
Anh đâu nữa giá băng môi [G] mềm
[E7] Hương ái ân một thuở xa [Am] vời.
ĐK:
Nước mắt biệt [Dm] ly cay th ấm bờ [C] mi
Mênh mông xuân [E7] thì
[Am] Nhạt phai ân ái
[Dm] Người đi xa mãi [G] tình ta ngang trái
[F] Đắm say một thời
[Dm] Vấn vương một [G] đời
[E7] Tiếc thương cho tình vội [Am] phai.
2. Hồn theo gió em nương theo [Am] người
Dù nơi ấy em xa mãi [Dm] đời
Mùa xuân chết ai hay bên [G] trời
Em sẽ vui nối lời hẹn [E7] ước.
Mùa thu đến heo may lại [Am] về
Em gọi nắng cho vơi não [Dm] nề
Tình dù chết mãi câu nguyện [G] thề
[E7] Trọn giấc mơ làm bóng người [Am] thôi.