1. Trời Cà [F#m] Mau em đứng bên sông dài
buồn trôi theo con nước [Bm] ròng,
thuyền ai lênh đênh giữa [F#m] dòng
lục bình xanh ngát trôi lững lờ ngang bến đợi [A] mong.
Em ước bên [E] sông có người hái bông lục [F#m] bình
tặng người con [C#7] gái
vẫn mơ ngày hai đứa nên [D] duyên. [E]
2. Ngày đó quen [E] em anh chèo ghe cất vó bên [A] sông.
Trời chiều xanh [D] xao buồn thêm trong tiếng vọng [A] cổ u [F#m] hoài.
Biết [Bm] em yêu màu [A] tím
anh hái bông lục bình thay lời tỏ [E] tình,
em yêu lục [C#7] bình,
yêu màu hoa tím anh [F#m] trao.
ĐK: Lục bình lênh [A] đênh, em đâu ngờ tình mình lênh đênh.
Dòng sông nước [F#m] chảy đưa anh về nơi [E] nao.
Có nhớ bên sông người con gái vẫn đang mong [A] chờ,
ngắm đám lục [E] bình,
nhớ người hái bông lục [C#7] bình mình [F#m] yêu.
3. Trời chiều Cà [F#m] Mau mây trắng trôi lững lờ,
tình trôi theo con nước [Bm] ròng,
người theo vinh hoa chốn [F#m] nào,
lục bình lẻ loi trôi giữa dòng ngơ ngác chờ [A] ai.
Em ước hôm [E] nay anh về hái bông lục [F#m] bình
tặng người con [C#7] gái vẫn yêu hoài
màu hoa tím lục [F#m] bình.