1. Lòng mẹ bao [Am] la như biển Thái Bình dạt dào,
Tình mẹ tha [F] thiết như giòng suối [C] hiền ngọt ngào,
Lời mẹ êm [Am] ái như đồng lúa chiều rì rào.
Tiếng ru bên [C] thềm trăng tà soi bóng mẹ [E7] yêu.
Lòng mẹ thương [Am] con như vầng trăng tròn mùa thu.
Tình mẹ yêu [F] mến như làn gió [C] đùa mặt hồ.
Lời ru man [Am] mác êm như sáo diều dật dờ.
Nắng mưa sớm [C] chiều vui cùng tiếng [E7] hát trẻ [Am] thơ.
Thương [F] con thao [G] thức bao đêm [C] trường, [E7]
Con đã yên [Am] giấc mẹ hiền vui sướng biết [C] bao.
Thương [E] con khuya [G] sớm bao tháng [C] ngày.
Lặn lội gieo [E7] neo nuôi con tới ngày lớn [Am] khôn.
Dù cho mưa [Am] gió không quản thân gầy mẹ hiền.
Một sương hai [F] nắng cho bạc mái [C] đầu buồn phiền.
Ngày đêm sớm [Am] tối vui cùng con nhỏ một niềm.
Tiếng ru êm [C] đềm mẹ hiền năm [E7] tháng triền [Am] miên.
2. Lòng mẹ chan [Am] chứa trên bao xóm làng gần xa.
Tình mẹ dâng [F] tới trăng ngàn đứng [C] lặng để [E7] nghe,
Lời ru xao [Am] xuyến núi đồi suối rừng rặng tre.
Sóng ven [C] Thái Bình im lìm khi tiếng mẹ [E7] ru.
Một lòng nuôi [Am] nấng vỗ về những ngày còn thơ.
Một tình thương [F] mến êm như tiếng [C] đàn lời [E7] ca.
Mẹ hiền sớm [Am] tối khuyên nhủ bao lời mặn mà.
Khắc ghi bên [C] lòng con trẻ muôn [E7] bước đường [Am] xa.
Thương [F] con mẹ [G] hát câu êm [C] đềm, [E7]
Ru lòng thơ [Am] ấu quản gì khi thức trắng [C] đêm.
Bao [E] năm nước [G] mắt như suối [C] nguồn.
Chảy vào tim [E7] con mái tóc trót đành đẫm [Am] sương.
Dù ai xa [Am] vắng trên đường sớm chiều về đâu.
Dù khi mưa [F] gió tháng ngày trong [C] đời bể [E7] dâu.
Dù cho phai [Am] nắng nhưng lòng thương chẳng lạt mầu.
Vẫn mong quay [C] về vui vầy dưới [E7] bóng mẹ [Am] yêu.