1. [Am] Đời là một ly rượu [Dm] đầy
Từng [Am] ngày tôi uống với nỗi [B] sầu
Để nhìn thời gian [E7] cuốn trôi [Am] mau.
[Am] Đời là một ly rượu [E] đắng
Hằng [E7] ngày nhấp chén nhân [F] gian
Cho quên [A7] đi bao cay đắng phủ [Dm] phàng
Và quên [E7] đi giấc mộng huy [Am] hoàng.
2. [Am] Đời chỉ còn ly rượu [Dm] này
Vơi [Am] rồi tôi rót cho thêm [B] đầy
Từ dòng lệ rơi [E7] giữa cơn [Am] say.
[Am] Đời chỉ còn ly rượu [E] ấy
Bạn [E7] hiền nâng chén lên [F] tay
Cho quên [A7] đi những kiếp sống đoạ [Dm] đày
Và quên [E7] đi ước vọng ngày [Am] mai.
ĐK:
Hãy [Am] uống cho thật [Dm] say
Để [G] thấy trái đất cuồng [C] quay
Cùng [Am] với thế giới đã đổi [Dm] thay
Và [G] cả thế gian cùng [E7] say.
Hãy [Am] uống cho mềm [Dm] môi
Để [G] thấy trái đắng mặn [C] môi
Cùng [Am] với nước mắt đầy [Dm] vơi
Từ [E7] lúc đến trong cõi [Am] người.
Khi say [Dm] rồi ta nhìn quanh [Am] ta
Chỉ [F] thấy biết bao điều gian dối
Và [G] nghe hết những [E7] chuyện điêu [Am] ngoa.
Nghe [G] sao xót xa trong lòng [C] ta
Ôi [G] nghe thiết [E7] tha nỗi nhớ [Am] nhà.
Thì hãy [Am] uống cho thật [Dm] say
Để [G] bước những bước ngã [C] nghiêng
Cùng [Am] với thế giới đảo [Dm] điên
Vùi [E7] quên hết bao ưu [Am] phiền.