[Am] Những câu ân tình chưa [G] nói
Giờ [F] bỗng tan như làn mây [C] khói
[Dm] Khi tình yêu đã [Am] hết thật rồi
[F] Giờ làm gì cũng [E7] thế thôi.
Còn [Am] thiếu nhau bao lời xin [G] lỗi
Định [F] nói ra nhưng rồi lại [C] thôi
[Dm] Phút giây mong chờ, [Am] có ai nào ngờ
[E7] Dường như đã.
[Am] Tiếc cho duyên mình dang [G] dở
Và [F] tiếc cho mối tình tan [C] vỡ
[Dm] Bao mộng mơ nay [Am] đã trôi qua
[F] Giờ chỉ còn nỗi [E7] xót xa.
ĐK:
Cay [Am] đắng bây giờ đã [G] lỡ
Những tiếng yêu giờ tan [C] vỡ
Đã [F] qua thật rồi, đã [Dm] xa thật rồi
[F] Sao cứ mãi ngủ [E7] mơ.
Ký [Am] ức bây giờ đã [G] hết
Những nỗi đau còn chưa [C] quên
Làm sao [Dm] để quên đi cuộc [G] tình chúng [Am] mình.
* Tiếc [Am] nuối những ngày tháng [G] ấy
Phút chốc tan thành bèo [C] mây
Làm sao [Dm] để quên đi cuộc [G] tình chúng [Am] mình