1. Người đã cho [G] tôi hơi ấm quê hương tình người
Vượt sóng ra [C] khơi lòng tràn dâng nỗi nhớ một [G] trời
Thành phố hôm [D] xưa giờ [C] đã mù [Bm] khơi [Em]
Bật khóc trong [F] tay buồn nào theo gió xa [D] bay.
Người đã cho [G] tôi tiếng nói con tim hiền hoà
Đầy chứa thương [C] yêu dù cho mưa gió cuốn nhạt [G] nhoà
Gọi tiếng anh [D] ơi cùng [C] góp bàn [Bm] tay [Em]
Gọi tiếng em [F] ơi cùng chung [D] lấp nỗi đau đoạ [G] đầy.
ĐK:
Giọng hát bay [C] cao, lời cám ơn [Em] sâu
Từng người [Am] đã góp [D] phần cho nương [G] náu
Từng người [C] đã cùng nhau chung sức [Em] đắp xây tình thương
[A7] Một nhà Việt Nam dấu [D7] yêu.
Tình vẫn trôi [G] quanh theo nước long lanh về nguồn
Thả ánh trăng [C] thanh về đây soi sáng giấc mộng [G] lành
Nhìn cuối chân [D] mây chợt [C] thấy bình [Bm] yên [Em]
Người đã cho [F] tôi niềm tin [D] mới yêu thương cuộc [G] đời.
2. Người đã cho [G] tôi tia nắng yêu thương nồng nàn
Rọi sáng hôm [C] nay vượt qua tăm tối dẫu muộn [G] màng
Ngày tháng lưu [D] vong dệt [C] những mùa [Bm] xuân [Em]
Cùng kết ân [F] tình ngàn đời tô thắm nhân [D] sinh.
Người đã cho [G] tôi hoa lá xinh tươi địa đàng
Bằng trái tim [C] rung hoà nhịp chung cõi ấm tình [G] người
Này những đôi [D] tay gạch [C] nối niềm [Bm] tin [Em]
Dìu lối tôi [F] qua bao nguy [D] khốn chông gai cực [G] hình.
ĐK:
Giọng hát bay [C] cao, lời cám ơn [Em] sâu
Từng người [Am] đã góp [D] phần cho nương [G] náu
Từng người [C] đã cùng nhau chung sức [Em] đắp xây tình thương
[A7] Một nhà Việt Nam dấu [D7] yêu.
Tăng tone [G] -> [Ab]
Hạnh phúc trong [Ab] tay xin mãi hiến dâng gọi mời
Ngồi xuống nơi [C#] đây cùng nhau vui hát khúc nhạc [Ab] này
Và bước chân [Eb] lên vùng [C#] đất tự [Cm] do [Fm]
Người đã cho [F#] tôi tương lai [Eb] sáng chứa chan nụ [Ab] cười.
Người đã cho [F#] tôi tương lai [Eb] sáng chứa chan nụ [Ab] cười.
Lời cảm ơn [A#m] anh. [Eb]
Lời cảm ơn [Cm] em [Fm]
Lời cảm ơn [F#] riêng [Eb] dành cho [Ab] người.