1. Đừng trách chi hỡi [Em] người khi em vội vã câu biệt [Am] ly
Chỉ tiếc cho những [D] gì em yêu thương và dâng [G] hiến
Tự trách anh thôi người [C] hỡi khi con tim anh đổi [B7] thay
Đừng đắng cay ơi [Em] người.
2. Vì trái tim yếu [Em] mềm nên đành phải mang khổ [Am] đau
Vì quá tin những [D] lời yêu nên tim giờ rớm [G] máu
Tổ ấm em giờ [C] đây sao lung linh mà dễ [B7] vỡ
Đành nói câu biệt [Em] ly.
ĐK:
[D] Em [E7] nỗi đau chìm [Am] đắm đêm từng đêm
[B7] Anh bướm hoa chè [Em] chén men rượu [C] say vui cùng [Em] ai
Để tình chăn [C] gối kia nhạt phai cùng má [Am] hồng
Đắng cay tủi [B7] phận từng đêm trắng nhớ mong [Em] người.
3. Giờ biết đâu lối [Em] về em tựa cánh hoa tả [Am] tơi
Một trái tim rối [D] bời đêm bơ vơ đường phố [G] vắng
Về với anh làm [C] chi khi anh không cần em [B7] nữa
Về với nhau làm [Em] chi.