1. [Am] Kể từ ngày hôm ấy [Em] tim anh vẫn nhói đau
Ngày [Dm] em gục đầu vào vai [G] anh bật [C] khóc
[Dm] Trước lúc cất bước quay đi
Nhìn [Em] anh chẳng nói câu [Am] gì
Mà [Dm] làm tim anh thấy [G] đau rất [E7] đau.
2. Và [Am] nhiều năm sau hôm ấy [Em] trong anh vẫn nhớ em
Nhớ [Dm] ngày chưa xa khi [G] ta hạnh [C] phúc
[Dm] Đánh mất hết những thương yêu
Lòng [Em] em tổn thương rất [Am] nhiều
Mà thật [F] sự anh cũng [E7] đâu khác [Am] gì.
ĐK:
Thật lòng giờ anh [F] đã quen [G] với cô đơn [Am] rồi
Đoạn đường mà anh [F] bước đã [G] vắng em bên [C] cạnh
Ngày rời xa nhau [F] ấy như [G] đánh mất [Em] hết cuộc đời [Am] anh
Anh không [Dm] phải người mang đến em bình [E7] yên.
Cả một thời gian [F] qua cuộc [G] sống em thế [Am] nào
Nguyện một đời mong [F] em tha [G] thứ những sai [C] lầm
Dù nhạt màu ký [F] ức anh [G] vẫn quyến [Em] luyến nhớ về [Am] em
Dẫu cơ [Dm] hội cho chúng [E7] ta không còn [Am] nữa.
* [F] Quá khứ ấy dẫu [G] đúng hay sai
[Em] Thì giờ đây biết [Am] lỗi do ai
Cuối [Dm] cùng thì em cũng [G] đã rời [C] xa
Sau tất [F] cả giận hờn đã [G] qua
Bỏ quá [Em] khứ mờ dần phía [Am] xa
Và [Dm] gặp lại nhau sẽ [E7] thôi xa [Am] lạ.