Giảm (b)
[Em]
Tăng (#)
1. [G] Em với tay đón lấy những [Em] hạt mưa
[G] Em bỗng chợt nhớ những ngày [Bm] bên anh
Em [C] lau nước mắt, em [D] chưa quên được hình bóng [Em] ấy.
2. [G] Em muốn quên những thói quen ngày [Em] xưa
[G] Những thói quen có từ khi [Bm] yêu anh
Nhưng [C] sao chẳng thể quên [D] những ký ức còn [Em] lại.
ĐK:
Chẳng lẽ yêu thương [Em] mãi một người là [C] sai
Có ai từng đã [D] yêu không mong lâu [Bm] dài
Mà ngày chia [C] tay nỗi đau khiến [D] em không thể gượng [Bm] dậy.
Chẳng ai cho em [Em] biết khi quên một [C] người
Gấp trăm lần khó [D] khăn khi xa một [Bm] người
Đành nhủ lòng [C] thôi hạnh phúc hãy [D] xem như lạc trong [G] mưa.