Em đã [F] từng thương anh dẫu một [G] lần
Hay đã [Em] từng xem là người quan [Am] trọng
Chưa bao [F] giờ em nghĩ đến phải [G] không?
Ừ là [Em] do bản thân anh ngộ [Am] nhận.
Ngộ nhận vị [F] trí của anh trong tim [G] người
Ngộ nhận tình [Em] cảm của em ngày qua [Am] thôi
Em gieo hi [F] vọng rồi vội vàng dập [G] tắt
Em thương ai [Em] rồi để anh bao thắc [Am] mắc.
ĐK:
Anh vô tư đem [F] hết chân thành, trong cơn mưa đổi [G] lấy giá lạnh
Mưa rơi ướt [Em] áo anh rồi, em vô tâm cùng [Am] người khuất lối
Yêu đơn phương đau [F] lắm ai ơi, như con dao xé [G] tim làm đôi
Cũng đành câm [Em] nín không than vãn nữa [Am] lời.
Khi thương ai cũng [F] dốc hết lòng, chỉ tiếc người không [G] biết trân trọng
Hai ta như con [Em] nước ngược dòng, đến hôm nay không [Am] còn chờ trông
Thâm tâm không oán [F] trách gì người, em hạnh phúc anh [G] cũng vui rồi
Là anh ngộ [Em] nhận vị trí trong tim người [Am] thôi.