Giảm (b)
[Dm]
Tăng (#)
Đêm qua từ xa [A7] vắng
Anh nghe tiếng em trên làn [Dm] sóng âm thanh
bay về lòng [C] anh
[Bb] Ôi khúc hát thanh [A7] xuân
[Bb] Khúc hát ghi [A7] âm thuở đời êm [Gm] ấm
[A7] Còn lại gì đây hỡi hồn xao [Dm] xuyến.
Thoảng nghe như [A7] tình
Khóc trong vui [Gm] mừng
Chết trong âm [F] thầm
Trở [A7] mình nhớ [Dm] thương.
Cả một trời [Gm] thơ
Trôi không còn dấu vết trong lòng [Dm] ta
Phút giây tưởng [E7] như [A7]
Còn một hình bóng giữa nơi xa [Dm] mờ
[Bb] Và tiếng em [Gm] là
Một hàng nến thắp sáng trên tình [Dm] xưa
Và ánh trăng [A7] tà
Chỉ là trần gian khoác áo thiên [Dm] thu.