1. [C] Hay là anh từ bỏ em [G] ơi
[Am] Từ được thương giờ lại thành [Em] đơn phương mất rồi
Tình [F] cảm tương lai chọn [Fm] một trong hai em [Em] chọn bỏ anh ở [Am] lại
Có [Dm7] phải tại anh vô tư quá nên thành [G] ra.
2. [C] Nếu chỉ không phẩy tám phần trăm anh [G] vẫn đợi đến cùng
Dẫu [Am] biết chuyện hy vọng với thực tế chẳng [Em] thể gộp nghĩa chung
Ngày [F] ấy em đang thật [Fm] nhiều mông lung chẳng [Em] đủ tình yêu để [Am] dùng
Em [Dm7] bảo dừng lại được rồi khiến anh lòng [G] ren rối.
ĐK:
Thử tưởng tượng [C] giờ em thương người mới thì tự tay [G] anh tát anh cho rồi
Sống gì [Am] nổi để em đói yêu thương làm [Em] tội anh nhân gấp đôi
Là [F] lỗi của mình nên [Fm] đâu dám chối để [Em] em thiệt thòi yêu [Am] như không thôi
Điếu [Dm7] bấy lâu lo cũng [C] xuất hiện rồi một [F] người yêu em hơn [G] tôi.
Ngửa đầu để [C] trời mưa rơi vào tim, nhìn người lạ [G] ôm lấy em êm đềm
Đứng lặng [Am] im ước sao có thể thêm một [Em] lần được xin trải nghiệm
Vị [F] trí này ngày xưa [Fm] anh vốn có, nghĩ [Em] em cần mình nên [Am] anh đâu lo
Để [Dm7] đến khi em quyết [C] tâm từ bỏ thì [F] lại đi thương yêu [G] em khó cho anh [C] rồi.
* Tự hỏi là [C] mình trong thân phận ai mà đòi dạn [G] dĩ nói em ở lại
Nếu lại [Am] sai thế có phải khiến hai người [Em] cười nhìn anh thảm bại
Tại [F] anh mà giờ em [G] xa mãi mãi muốn [Em] em của anh và [Am] đừng yêu ai
Chỉ [Dm7] ước cho em chẳng [C] ai làm hại , làm [F] tổn thương em như [G] anh như [C] anh
Dù [Dm7] chẳng đến một phần [C] trăm, dù [F] chỉ có không phẩy [G] tám , anh vẫn thương [C] em.