1. [Dm] Ngày còn bên nhau hết sức hết [Am] lòng
[Bb] Vậy mà nhận lại là con số [F] không
[Dm] Thế thái nhân tình hợp tan vốn [Am] dĩ cũng là lẽ thường
Nhụy [Bb] tàn hoa phai giờ [Am] đã chia đôi [Dm] đường.
(Vì [Gm] không ai trong chúng [Am] ta nhận [Dm] lỗi.)
ĐK:
Anh tìm được lý [Bb] do rồi [C] có lẽ em cũng [Dm] không ngờ tới
Không phải người cũng [Bb] không phải anh [C] có lẽ đây là [F] ý trời
Cố chấp chỉ [Bb] khiến thêm đau lòng [C] đối phương
Phải bước [Am] tiếp đi thôi đừng [Dm] vấn vương
Vì [Gm] không ai muốn thấy [Am] ai tổn [Dm] thương.
Sai lầm lại tiếp [Bb] sai lầm [C] cớ sao tim vẫn [Dm] không chọn đúng
Hy vọng thêm thất [Bb] vọng mà thôi [C] đến cuối chẳng thể [F] đi cùng
Đúng sai giờ [Bb] chắc không quan trọng [C] nữa đâu
Chỉ là [Am] vết thương cũ lại [Dm] khắc sâu
[Gm] Cho dù ta có [Am] duyên nhưng không nợ [Dm] nhau.
* Nhiều lần [Bb] cố không khóc thế sao vẫn [C] đau
Niềm tin [Dm] đã vụn vỡ có ai ngờ được đâu
[Gm] Tháng năm sau [C] này ta mất [F] nhau (mãi mãi)
Phải tập quen [Bb] với những thứ chẳng thể có [C] được
Hài lòng [Am] với số kiếp trời [Dm] ban
Thì [Gm] đời này sẽ [Am] vơi [Dm] ngỡ ngàng.
2. [Dm] Anh cũng muốn biết lý do tại [Am] sao hay thế nào
Mà [Bb] em đi vội [C] vã không một [F] câu chào
[Dm] Bước tiếp không đành buông tay [Am] thì không nỡ
Sao khi thật [Bb] lòng yêu ai [Am] lại nhận thêm nhiều [Dm] ngang trái
([Gm] Thôi thì em cứ [Am] đi đi [Dm] đừng lo.)
ĐK:
Anh tìm được lý [Bb] do rồi [C] có lẽ em cũng [Dm] không ngờ tới
Không phải người cũng [Bb] không phải anh [C] có lẽ đây là [F] ý trời
Cố chấp chỉ [Bb] khiến thêm đau lòng [C] đối phương
Phải bước [Am] tiếp đi thôi đừng [Dm] vấn vương
Vì [Gm] không ai muốn thấy [Am] ai tổn [Dm] thương.
Sai lầm lại tiếp [Bb] sai lầm [C] cớ sao tim vẫn [Dm] không chọn đúng
Hy vọng thêm thất [Bb] vọng mà thôi [C] đến cuối chẳng thể [F] đi cùng
Đúng sai giờ [Bb] chắc không quan trọng [C] nữa đâu
Chỉ là [Am] vết thương cũ lại [Dm] khắc sâu
[Gm] Cho dù ta có [Am] duyên nhưng không nợ [Dm] nhau.