Đã bao [Dm] ngày con chìm trong màn [F] đêm u tối
Chẳng thể thoát [C] ra những cạm bẫy xa [Dm] hoa
Chỉ biết khóc than tại sao trời [F] cao không có mắt
Đã để số [C] con đi xuống vực [Dm] sâu.
Nhưng con [Gm] đã vô tình không nghĩ [Dm] đến cha mẹ
Đã vì [C] con ngày đêm khóc rất [F] nhiều [D7]
Con xin [Gm] sám hối một lòng nhận [Dm] hết bao lỗi lầm
Mẹ [Bb] cha cho con ngàn lời xin [A7] lỗi.
ĐK:
Giờ con đã [Dm] biết sai rồi, đã [Am] biết sai rồi
Mong trời [Bb] cao hãy dẫn [C] lối cho [F] con
Chỉ do con [Dm] quá đua đòi cám [Am] dỗ u mê
Biết ngày [Bb] mai tương lai sẽ đi về [C] đâu. [A7]
Giờ con đã [Dm] khóc rất nhiều, đã [Am] khóc rất nhiều
Khi nghĩ [Bb] về [C] hai đấng sinh [F] thành
Ngày đêm lo [Dm] lắng nhọc nhằn tần [Am] tảo nuôi con
Mong đời [Bb] con mãi [C] luôn bình [Dm] yên.