1. Khi xưa chưa đi vào [Am] đời đôi [Dm] môi luôn vương nụ [Am] cười thân [E7] như mây xanh giữa trời
Em [Am] yêu quê hương tuyệt vời yêu [Dm] đôi chim non mở [Am] lời yêu [E7] ngày vừa tròn đôi [Am] mươi
Ngày xuân em làm [E7] thơ lời thơ bao mộng [F] mơ lòng trinh nguyên còn [E7] đang mong chờ [Am]
Mùa đông hoa tàn [E7] theo rừng cây khô buồn thiu thấy lòng mình quạnh [Am] hiu.
ĐK:
Từ khi hoa thêm mặn [A] mà tuổi xuân dâng bao ngọc ngà thương [D] tình nồng ngát bay [A] xa
Bướm ong tung bay dập [F#m] dìu về [E7] bên hoa xinh mỹ [A] miều cầu mong chút hương [E7] yêu
Rồi khi tim hoa chọn [A] người lòng tin yêu dâng về người chung [D] niềm mộng ước xa [A] xôi
Có anh em quên cuộc [F#m] đời gần [E7] anh em mơ một ngày chỉ đôi mình mà [Am] thôi.
2. Anh ơi em đâu ngờ [Am] rằng chưa [Dm] vui sao duyên lại [Am] tàn anh [E7] ra đi trong ngỡ ngàng
Xa [Am] em anh xa thật rồi đau [Dm] thương dâng lên vời [Am] vợi hương [E7] tình mờ nhạt đôi [Am] môi
Từ đây không còn [E7] thơ vì ai đâu mà [F] mơ lòng nuối tiếc đời [E7] sao hững hờ [Am]
Ngày vui mong tròn [E7] câu ngờ đâu đây là xuân cuối cùng của đời [Am] em.