1. Khi tôi đi [Em] rồi trời buồn nhiều thêm mưa [G] tới
Mắt lệ chưa [B7] đầy tình [E7] nào cũng sẽ phai [Am] phôi
Khi tôi đi [B7] rồi người buồn nhiều hơn thế [G] nữa
[Em] Gió lộng bên [B7] trời còn [D] lạnh mãi khôn [B7] nguôi.
2. Khi tôi đi [Em] rồi đường về buồn cây trơ [G] lá
Bỏ lại nơi [B7] này muộn [E7] màng ghế đá công [Am] viên
Khi tôi đi [B7] rồi đèn vàng còn giăng phố [G] cũ
[Em] Gió lạnh đêm [B7] tàn còn [C] ai nép bên [B7] hiên.
ĐK:
Khi tôi ra [Em] đi [G] trên bến tiêu [D] điều
Chiều [C] buồn còn ai đưa [G] tiễn
[Em] Mưa từng giọt [B7] lệ đèn [C] hiu hắt phân [B7] ly.
[Em] Khi tôi ra đi [C] nước đã xuôi [B7] dòng
[Em] Trời mưa thác [G] lũ xói nát [B7] lòng
Ai về có ai [Em] mong.
3. Khi tôi đi [Em] rồi còn gì mà mang theo [G] nữa
Ngấn lệ năm [B7] nào một [E7] lòng gìn giữ cho [Am] nhau
Khi tôi đi [B7] rồi đường đời mình em lẻ [G] bóng
[Em] Cách biệt nghìn [B7] trùng còn [D] ai nhớ ta [B7] không.
Bao năm qua [Em] rồi tình như gió mây [G] bay
Thêm mắt lệ cho [Em] đầy xin mắt lệ còn [B7] đầy
Người ơi xin giữ mãi theo [Em] đời.