1. Dù biết em hững [Am] hờ
Dù biết em dối [Dm] lừa
Mà sao vẫn [F] mãi yêu em người [C] ơi. [E7]
Dù biết em phũ [Am] phàng
Dù biết em chẳng [Dm] màng
Vì tình tôi em [E7] ví như một trò [Am] chơi.
ĐK:
Một lần gặp [A7] em yêu em nồng [Dm] thắm
[G] Ngọt ngào nụ cười ánh mắt em [C] trao
[F] Để rồi từng đêm nghe hồn hoang [Dm] vắng
Em ở nơi [E7] nào làm sao tôi nhìn [Am] thấy.
Một trời lạnh [A7] lùng mưa giăng mù [Dm] lối
[G] Từng chiều một mình lê bước cô [C] liêu
[F] Kỷ niệm ngày nào môi hôn nồng [Dm] thắm
Tôi chợt biết [E7] rằng mình đã yêu em đậm [Am] sâu.
2. Để xác thân héo [Am] gầy
Tình chết theo tháng [Dm] ngày
Vì tình em đâu [F] chỉ trao riêng mình [C] tôi. [E7]
Người đến cho tôi ấm [Am] nồng
Rồi giết tôi trong cơn [Dm] mộng
Dù sao ta vẫn [E7] mãi yêu người đành [Am] làm kẻ tình si.