Anh [C] mang yêu thương dành [D] cho người
Có [G] khi em đành lòng lừa [Em] dối anh
Yêu [C] em nên anh phải im lặng [D] thôi
Cho qua mong đôi ta không [Em] nhạt nhòa
Thế [C] nhưng em vẫn làm điều sai
[D] Cứ thế từng ngày anh phải nhận [G] lại từng đắng [Em] cay
Trong [C] tim em đã hết yêu rồi
[D] Chẳng cần một người như anh
Quá đau lòng phải nói với [Em] ai?
ĐK: Anh không trách [Em] em người ơi bởi vì [D] anh biết hết rồi
Yêu [Bm] em cần em thế thôi chẳng có lý [Em] do nào
Em đem nhiều [Em] thứ anh trao mang [D] sớt chia từng người
Để [Bm] giờ anh mới biết lòng [Em] đau
Cuộc sống ấm [C] êm phía trước cớ sao [D] không bước đi?
Chỉ [Bm] vì anh không muốn quên người từng [Em] yêu
Thôi anh sẽ [Em] không trách em
Anh cứ [D] im lặng mất nhau cả [Bm] đời kể từ [Em] đây