1. Ngày hôm [F] nay anh rất [G] mệt, rất [Am] buồn
Nếu không [F] phải là đàn [G] ông, nước mắt đã [Am] tuôn
Gồng mình [F] lên để đỡ [G] lấy những sóng [Em] gió của cuộc [Am] đời
Những [Dm] ấm ức không thể [Em] nói thành [Am] lời.
2. Ngày hôm [F] nay anh rất [G] mệt, rất [Am] buồn
Có những [F] điều làm anh [G] muốn bỏ hết từ [Am] đây
Tự hỏi [F] sau khi buông [G] tay liệu có [Em] đớn đau như [Am] vậy
Liệu [Dm] có thể vui được [Em] hơn sau [Am] này?
ĐK:
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Để cho [F] anh được cảm [G] thấy anh không [Em] một mình lạc [Am] lõng
Để anh [Dm] vơi đi những [Em] nỗi lo bận [Am] lòng?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Để anh [F] yên những giây [G] phút muốn con [Em] tim mình trống [Am] không
Giữa [Dm] thế giới vô tình [Em] vẫn yên [Am] bình.
3. Ngày hôm [F] nay anh rất [G] mệt, rất [Am] buồn
Có lẽ [F] giờ anh chỉ [G] muốn một giấc ngủ [Am] yên
Được vòng [F] tay em ôm [G] lấy để tan [Em] biến những muộn [Am] phiền
Những [Dm] sóng gió cuộc đời [Em] do đồng [Am] tiền.
ĐK:
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Để cho [F] anh được cảm [G] thấy anh không [Em] một mình lạc [Am] lõng
Để anh [Dm] vơi đi những [Em] nỗi lo bận [Am] lòng?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Cho anh [F] tựa vào vai [G] em có được [Am] không?
Để anh [F] yên những giây [G] phút muốn con [Em] tim mình trống [Am] không
Giữa [Dm] thế giới vô tình [Em] vẫn yên [Am] bình.
Ngày hôm [F] nay anh rất [G] mệt, rất [Am] buồn
Ngày hôm [Dm] nay anh rất [Em] mệt, rất [Am] buồn.