1. Cánh mai [C] vàng rạng ngày tươi trong [Am] nắng
Đóa quỳnh [Dm] hương đêm [G7] về hẹn vầng [C] trăng
Có một [A7] đóa hoa xinh trong thầm [Dm] lặng
Lúc gần [G] anh ai [D7] người biết hay [G7] chăng.
Cành hoa [C] đến với [Am] người tôi yêu [Dm] mến
Những cành [G] hoa trong [G7] đời để làm [C] duyên
Đến ngày [Em] cuối nhân [A7] gian thôi muộn [Dm] phiền
Nấm mộ [G] xanh hoa [G7] trọn nghĩa ân [C] tình.
ĐK:
Mùa hoa [C] cũ không còn đây dưới [Em] trời
Bao ngày [Dm] tàn là ngần ấy hoa [G] rơi
Và đời [Dm] ta hư [G] hao theo năm [Dm] tháng
Sắc hoa [G] tàn chờ [Dm] em phấn hương [G7] phai.
Mùa hoa [C] tới biết còn ta chốn [Em] này
Tim rộn [Dm] ràng dường chưa dứt cơn [G] say
Đời bình [Dm] yên đôi [G] khi mưa giông [Dm] tới
Giấc mơ [G7] nào chẳng là cánh hoa [C] rơi.
2. Bước chân [C] về đường lặng im trong [Am] nắng
Đếm thời [Dm] gian qua [G7] rồi từng mùa [C] trăng
Góc vướn [A7] cũ những cánh hoa vừa [Dm] tàn
Vắng đời [G] em hoa [D7] buồn héo hon [G7] chăng.
Về đây [C] dưới mái [Am] nhà xưa im [Dm] bóng
Tiếng hồn [G] nhiên trong [G7] đời còn gì [C] không
Gió một [Em] sớm xôn [A7] xao khung trời [Dm] rộng
Những đời [G] hoa theo [G7] ngày tháng xuôi [C] dòng.