Ngày dài khô [Em] héo đưa tay nâng lá diêu [D] bông
Trần gian phong [A] ba chỉ như một cõi [Bm] mộng
Vì một chân [Em] ái mà quên đi tấm thân [D] mình
Phải chăng [C] ta đã [D] quá si [Em] tình.
T-ĐK:
Phận [Em] duyên rẽ bước uyên ương tìm đâu lối [Bm] ra
Dáng dấp mỹ [D] nhân khắp chốn cô liêu thiên [A] hạ
Giọt [Em] lệ héo úa mong manh vọng về phương [Bm] xa
Chiều tàn [D] phai mây giăng đường về đôi [Em] ngã.
ĐK:
Nàng ra [Em] đi chẳng câu biệt ly khiến ta ngày [Bm] đêm ngóng đợi
Mượn ly rượu [C] đắng uống [D] mãi sao chẳng [G] vơi
Mặc kệ [Em] cho phận trôi về đâu tấm chân tình [Bm] không đổi dời
Ở nơi chân [C] trời còn [D] thương không nàng [Em] ơi.
Tự hỏi [Em] ông trời sao còn yêu nhưng không thể [Bm] nào có nhau
Ngồi trong màn [C] mưa vết [D] thương càng khắc [G] sâu
Lời thề [Em] xưa bên nhau thiên thu nhưng bởi vì [Bm] đâu phai màu
Lại mất đêm [C] nay cạn [D] hết bao sầu [Em] đau.
RAP:
Oải [Em] hương lưu dư âm nặng mang tình ai
Khi em đi phôi [Bm] phai trên đôi tay mải mê ngày dài
Khoảng trời hồng ngọt [C] ngào nhuộm màu chia [D] ly
Hồn hoa vấn [G] vương quên ngày [B7] mai
Bình [Em] yên theo mưa mang tình xa hóa đá
Đêm bủa [Bm] vây, nơi trần gian chỉ ta với ta
Nát [C] tan tâm can gầy [D] hao làm sao chắp [Em] vá.
T-ĐK:
Phận [Em] duyên rẽ bước uyên ương tìm đâu lối [Bm] ra
Dáng dấp mỹ [D] nhân khắp chốn cô liêu thiên [A] hạ
Giọt [Em] lệ héo úa mong manh vọng về phương [Bm] xa
Chiều tàn [D] phai mây giăng đường về đôi [Em] ngã.
ĐK:
Nàng ra [Em] đi chẳng câu biệt ly khiến ta ngày [Bm] đêm ngóng đợi
Mượn ly rượu [C] đắng uống [D] mãi sao chẳng [G] vơi
Mặc kệ [Em] cho phận trôi về đâu tấm chân tình [Bm] không đổi dời
Ở nơi chân [C] trời còn [D] thương không nàng [Em] ơi.
Tự hỏi [Em] ông trời sao còn yêu nhưng không thể [Bm] nào có nhau
Ngồi trong màn [C] mưa vết [D] thương càng khắc [G] sâu
Lời thề [Em] xưa bên nhau thiên thu nhưng bởi vì [Bm] đâu phai màu
Lại mất đêm [C] nay cạn [D] hết bao sầu [Em] đau.
* [C] Nếu có kiếp [D] sau tương phùng
Vẫn [Bm] mong vẽ tiếp giấc mộng [Em] chung
Phận [C] duyên hôm nay quá [D] đỗi bẽ bàng
Lầu phong [C] vân đọa đày thâm tâm ngổn [B7] ngang.
Tăng tone [Em] -> [F#m]
ĐK:
Nàng ra [F#m] đi chẳng câu biệt ly khiến ta ngày [C#m] đêm ngóng đợi
Mượn ly rượu [D] đắng uống [E] mãi sao chẳng [A] vơi
Mặc kệ [F#m] cho phận trôi về đâu tấm chân tình [C#m] không đổi dời
Ở nơi chân [D] trời còn [E] thương không nàng [F#m] ơi.
Tự hỏi [F#m] ông trời sao còn yêu nhưng không thể [C#m] nào có nhau
Ngồi trong màn [D] mưa vết [E] thương càng khắc [A] sâu
Lời thề [F#m] xưa bên nhau thiên thu nhưng bởi vì [C#m] đâu phai màu
Lại mất đêm [D] nay cạn [E] hết bao sầu [F#m] đau.