1. Hãy hát lên đi [G] em, đưa khúc [C] ca mãi trôi về chốn [G] xa
Hãy hát lên đi [Am] em, cho mây [D7] hồng quyện bay theo [G] gió
Xin [C] em, hãy hát khúc ca tình [Em] nồng, sưởi [Bm] ấm trái tim lạc [G] loài
Để cuộc [Em] đời, [G] tựa như đóa [D7] hoa.
2. Ngày tháng luôn êm [G] trôi, ai chẳng [C] mong sống trong niềm [G] vui
Tình đến hay ra [Am] đi, ta vẫn [D7] còn một thời say [G] đắm
Nên [C] khi, tình có thiết tha mặn [Em] nồng, tình [Bm] có đớn đau nhạt [G] màu
Xin một [Em] lần, [D] được cảm ơn [G] nhau.
ĐK:
Đôi [Em] khi, ta lắng [G] nghe tiếng tơ lòng thở than
Đôi [Am] khi, ta lắng [D] nghe những giọt [D7] sầu đọng trên mí [G] mắt
Chợt ta [C] nghe đâu đây giọng hát ngọt [G] ngào, ru ta xua nỗi muộn [Am] phiền
Để ta [D] còn, [D7] thấy được niềm [G] vui.
Này em hãy hát [G] lên, hát lên khúc ca trìu mến
Này em hãy hát [Am] lên, để nụ [D7] cười còn nở trên [G] môi
Xin [C] em, ru ta lời hát dịu [Em] dàng, cho [Bm] ta quên những nhọc [D7] nhằn
Để ta [D] còn [D7] thấy được đời [G] nhau.