1. [G] Còn lại gì cuộc [Bm] vui đã tàn
Giờ [Em] đây chỉ có lẽ mình [G] tôi
Từng hàng [C] cây vẫn [Bm] đứng trơ âm [Em] thầm
Rụng rơi lá [Am] úa ghế đá hằn vết [D] xưa.
2. [G] Chiều vàng nhạt buồn [Bm] mây lững lờ
Hỏi [Em] sao cuốn mây trắng về [G] đâu?
Gửi lời [C] nhắn nhủ [Bm] với cơn u [Em] sầu
Người yêu [Am] hỡi có biết, [D] đã để tôi đau [G] này.
ĐK:
Đường tình ngàn [G] năm thắm thiết [Bm] mơ ước nhiều
Người đã [Em] đến đời tôi [D] đem tiếng cười
Người là [C] niềm vui riêng tôi tựa là [Em] những giọt mưa
Ngày [Am] hè đem tưới mát sa mạc [D] khô.
Người dìu hồn [G] tôi đắm đuối [Bm] ân ái này
Vạn lần [Em] muốn được trao [D] hạnh phúc này
Tôi [Am] vẫn mơ dù người luôn lừa [D] dối
Muôn [G] kiếp thuỷ chung.
3. [G] Giờ còn lại gì [Bm] hơn nỗi sầu
Người [Em] ta xé tan nát hồn [G] tôi
Lòng càng [C] tiếc nuối [Bm] phút giây dịu [Em] dàng
Tình ơi [Am] hãy ngủ nhé [D] với giấc mơ êm [G] đềm.
* [Em] Hãy để giấc ngủ thật nhẹ [Bm] nhàng trong tôi
[Em] Đừng để con tim nhói [Bm] đau vô vàng
[C] Có lúc vẫn biết với [Em] tôi nhiều đắng cay
Hãy [Am] để tình vùi sâu ngủ thật [D] yên.