1. [C] Ai có nào ngờ [Dm] đâu em ham nhung [G] gấm sang [F] giàu
Ai có nào ngờ [G] đâu người ta cất bước sang [Am] sông
[C] Quên mối tình đậm [Dm] sâu ngày nao sống [G] trong cơ [F] hàn
[C] Ôm giấc mộng cao [Am] sang người ta có trăng quên [Dm] đèn.
2. [C] Đau đau ở tận [Dm] đây người đi nào [G] đâu có [F] hay
[C] Chắc em giờ cùng [Bb] ai nơi xa ấm êm mất [F] rồi
[G] Chỉ còn lại mình tôi đứng [Am] đây như kẻ si [Dm] tình
[C] Cam phận đời hẩm [Am] hiu nhưng đâu dám than trách [Dm] người.
ĐK:
[C] Cơn mưa rào ghé [Dm] qua ôi sao nát [G] tan tim [F] lòng
[C] Nỗi đau này nặng [Bb] mang thở than, thở than với [F] trời
[C] Em ngoái nhìn lại [Dm] anh ôi khóe [G] mắt nhạt [F] nhòa
[Dm] Khoác tay người em [C] vui còn [Am] anh như kẻ không [Dm] hồn.
[C] Gió đông lạnh chiều [Dm] nay quặn se nát [G] tan tim [F] lòng
[G] Đêm trở mình buồn thiu nằm [Am] nghe ếch kêu vang [Dm] trời
[C] Nước mắt tự trào [Dm] tuôn thay mưa nói [G] không nên [F] lời
[Dm] Chim cá lội ngoài [C] sông cầu [Am] mong em ấm êm bên [Dm] người.