1. [G] Em đã [D] thấy điều này từ [Em] đầu
Em biết [Bm] anh sẽ chẳng thể vượt [C] qua những cám [G] dỗ cuộc đời
Em [C] chỉ không ngờ là [D] quá nhanh
[G] Người ta [D] nói khi yêu đừng [Em] là kẻ [Bm] yêu đối phương nhiều [C] hơn
Nhưng lỡ [G] yêu, em phải làm [C] gì. [D]
T-ĐK:
Cô [Em] ấy giờ ở bên [Bm] anh
Chắc có [C] lẽ rất ngoan và xinh [G] đẹp
Nên [Am] mới khiến anh động [A7] lòng và bất chấp [D] hết cả đúng sai.
ĐK:
[G] Vài lời em [D] gửi anh và cô [Em] ấy: Sống với [Bm] nhau hãy thật hạnh [C] phúc
Đã bất [G] chấp miệng đời thì đừng [C] quan tâm người đau [D] đớn
[G] Còn những lời [D] cuối em dành cho [Em] anh: Người phản [Bm] bội!
[C] Đường đời em [G] chúc ngày sau, quả [C] báo không mang anh [D] nhiều thương [G] đau.
2. [G] Em cố [D] gắng ghìm chặt lòng [Em] mình, dẫu có [Bm] đau em cũng phải vượt [C] qua
Em sẽ [G] phải thật đẹp! Không [C] để ai biết mình [D] tổn thương
[G] Nhưng đáng [D] tiếc em cũng chỉ [Em] là kẻ [Bm] yêu đối phương nhiều [C] hơn
Đã lỡ [G] yêu, em phải làm [C] gì.[D]
* [Em] Thời gian sẽ chứng [Bm] minh ta thấy một [C] người đổi thay làm [G] sao, sống thế [Am] nào [D]
[Em] Lòng người như giếng [Bm] sâu nhưng trước sắc [C] đẹp, rồi bao cám [Am] dỗ, ai sẽ thuỷ [D] chung?