1. Ta gọi [Am] em từ chập chùng sóng gào
Giọt lệ [G] nào rơi [F] xuống tóc vai [E7] nghiêng
Ta gọi [Dm] em về giữa chốn uyên [Am] nguyên
Và tan [B7] biến vào muôn ngàn nắng [E7] sớm
Ta gọi [Am] em nụ tình vừa mới [F] chớm
Nhạc chiều [E7] thơm lên tóc giọt thăng [Am] trầm. [E7]
Mưa ngừng [A] rơi tình [E7] chờ từng bước [F#m] chậm
Nghe chợt [Bm] vui về [E7] giữa phố thân [A] quen
Như tình [D] ta ngày nào tình lỗi [Bm] hẹn
Tình thật [B7] gần mà sao quá xa [E7] xôi.
Ta gọi [Am] em từ mịt mù bóng [F] tối
Từ hoang [E7] vu mất lối cổng thiên [Am] đường
Như đại [F] dương ầm ầm cuồn cuộn [Dm] bão
Đêm thật [E7] đau lời nguyện cầu chìm [Am] sâu.
2. Ta gọi [Am] em từ nghìn trùng cát bụi
Hệ lụy [G] nào vây [F] bám lấy thân [E7] ta
Ta gọi [Dm] em về giữa giấc kiêu [Am] sa
Và hóa [B7] lá thành mây ngàn che [E7] mát
Ta gọi [Am] em từ mộng đời hương [F] ngát
Để cùng [E7] ta ôm giấc ngủ thiên [Am] thần. [E7]
Hãy ngủ [A] yên tựa [E7] đầu vào vai [F#m] mềm
Ta gọi [Bm] mây về [E7] lót gối chăn [A] êm
Đêm rồi [D] qua và ngày đừng sáng [Bm] vội
Để ngập [B7] ngừng từng giây phút chia [E7] phôi.
Ta gọi [Am] em từ mịt mù bóng [F] tối
Từ hoang [E7] vu mất lối cổng thiên [Am] đường
Như đại [F] dương ầm ầm cuồn cuộn [Dm] bão
Đêm thật [E7] đau lời nguyện cầu chìm [Am] sâu
Như đại [F] dương ầm ầm cuồn cuộn [Dm] bão
Đêm thật [E7] đau lời nguyện cầu chìm [Am] sâu.