1. Trời [D] buồn trời đổ cơn [G] mưa
Hạt rơi hạt rơi tí [D] tách
Người buồn người lại thêm [Bm] buồn
Giọt [D] buồn giọt buồn trăm [G] năm
Biết ai để thương để [D] nhớ
Biết [G] ai để mong để [D] chờ
Thôi cũng [G] đành cho số [A] phận.
2. Người [D] về người ở cùng [G] ta
Thời gian thời gian lâu [D] lắm
Cuộc đời chỉ là bể [Bm] sầu
Tình [D] sầu tình sầu miên [G] man
Đã thương thì thương cho [D] trót
Cớ [G] sao quẳng gánh giữa [D] đường
Cho mối [G] tình thành tai [D] ương.
ĐK: [G] Ơi đàn lên khúc nhạc dở dang
Vì ai gây cảnh ly [D] tan
Cây muốn yên mà gió chẳng ngừng
Sao nỡ [G] đem xẻ đôi vầng [D] trăng.
3. Một [D] đàn nhạn lạc kêu [G] sương
Chìm trong màn đêm u [D] tối
Một người ngồi nhìn đêm [Bm] trường
Lạnh [D] lùng ngõ hồn chơi [G] vơi
Điểm trang dành em son [D] phấn
Nắng [G] mưa phần anh dãi [D] dầu
Xin trả [G] lại một thời bên [D] nhau.