Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
1. Xuân [C] về mai nở khắp nơi [Dm] nơi
Gió [G] mang hơi thở của đất [C] trời
Lại [Dm] một mùa xuân vừa mới [Em] chín
Hôn [G7] nhẹ đôi môi của em [C] tôi. [G7]
2. Anh [C] lại hờn ghen với gió [Dm] xuân
Xuân [G] đến xuân đi biết bao [C] lần
Xuân [Dm] để cho đời bao nuối [Em] tiếc
Đôi [G7] môi còn đó gió xuân [C] ơi.
ĐK:
Anh đã hôn [F] trên tóc mây của [C] em
Tóc [Am] vờn mi khép nét xuân [Dm] son
Ôi [Em] người em gái tôi trìu [G] mến
Tôi [F] hứa yêu [G7] em suốt cuộc [C] đời.
3. Thế [C] gian không thể thiếu mặt [Dm] trời
Đời [G] anh không thể thiếu đôi [C] môi
Của [Dm] người em gái tôi trìu [Em] mến
Vì [G7] thế tôi ghen với xuân [C] rồi.