1. Mùa giáng sinh năm [G] nào em bảo mình yêu [Em] nhau
Sẽ lâu bền mãi [Am] mãi sẽ lâu bền mãi [G] mãi
Bên giáo [Em] đường lời sám hối đắm [C] đuối
Nắm tay em thì [D] thầm mộng ước sẽ bước [G] tới
Với yêu thương trọn [Em] đời yêu chỉ mình em [Am] thôi
Cuối chân trời góc [D] núi.
2. Mùa giáng sinh lại [G] về anh để hồn chơi [Em] vơi
Những đêm trời băng [Am] giá nhớ em lòng rộn [G] rã
Nhưng bây [Em] giờ tình héo hắt buốt [C] giá
Có trông mong chỉ [D] là mình tiếc nuối cũng [G] đã
Mất xa không bao [Em] giờ thấy lại trời yêu [Am] thương
Vấn [D] vương thêm lòng [G] nhau.
ĐK: Tình [G] ơi, có hay giáng [Bm] sinh gợi dĩ vãng xa [C] xôi
Đời [Am] trôi giống như tuyết [D] rơi phủ kín khắp muôn [G] nơi
Nỗi vui chưa thành [Em] lời đã xa nhau một [D] đời
Tình nồng chỉ là tuyết đến cho đẹp [G] thôi
Sẽ [D] trôi tàn cuối [G] đông.
3. Mùa giáng sinh năm [G] này anh trở về nơi [Em] đây
Nhớ mong người biết [Am] mấy dấu yêu nào đâu [G] thấy
Mong sum [Em] vầy dù thoáng đến phút [C] chốc
Cũng vui theo nhịp [D] đời vì dẫu có tiếc [G] nuối
Chắc anh không bao [Em] giờ quên được tình yêu [Am] xưa
Giáng [D] sinh êm đềm [G] xưa.