Giảm (b)
[C]
Tăng (#)
Một chiếc lá [C] rơi em về quá [G] vội
Em không còn [G7] đợi chiều vui bên [C] nhau
[G7] Một cánh hoa [C] rơi em xa vời [G] vợi
Em không nhìn [G7] lại bến cũ đò [C] xưa.
Người giờ chia [Am] phôi như chim lạc [Em] loài
Tình giờ chơi [G] vơi như [G7] mây nổi [C] trôi
Em giờ nơi [Am] đâu ta còn đứng [Em] đợi
Nắng vàng bên [Dm] sông [G7] mà mưa trong [C] lòng.
Một thoảng đời [C] qua lá rời hoa [G] tàn
Em như hạc [G7] vàng khuất dấu nhân [C] gian
Em đến rồi về vườn hồn nghiêng [G] ngả
Tình ta giờ [G7] đã là giấc mộng [C] buồn.
* Tình ta giờ [G7] đã là giấc mộng [C] rồi.