Cần phải [C] nói ra em giờ đây chẳng còn mong chờ
Cần phải [Em] nói ra em giờ đây đã [Am] quá mỏi mệt
Cần phải [F] nói ra tất cả cần phải [Dm] nói ra
em đã muốn rằng mình [G] buông tay nhau
Chẳng thể nào [C] giữ cho riêng mình em một niềm hy vọng
Chẳng thể nào [Em] cứ cho nhau niềm tin
Về cuộc [Am] sống tương [G] lai không có [F] thật
Chẳng thể nào [Dm] dối gian chính mình
Chẳng thể nào [C] cứ ôm bóng hình
Hãy [F] nghe em chỉ một lần em sẽ [C] nói hết với [G] anh
[Em] Em sẽ dừng [Am] lại [Em] sẽ không theo anh tới cuối cuộc [Am] đời
Và em cũng [Dm] sẽ không trách anh vì [C] giấc mơ kia một mình em [F] mang (oh[G] oh)
ĐK: Còn lại thì [C] sau bao nhiêu lâu giờ lặng nhìn [Em] nhau không nên câu
Dẫu còn rất [Am] nhiều điều em muốn [C] nói ra nhưng đến nay lúc [F] này
Chỉ còn nước [Dm] mắt vây quanh em
Cầu mong một [C] trái tim yêu này đừng vội vàng mong [G] manh
Đừng lại gần [C] em, em xin anh để mặc mình [Em] em với nước mắt
Hãy tìm [Am] đến cho người niềm vui [C] mới trong bao nụ [F] cười
Chỉ là trong [Dm] giấc mơ không tên em cần phải [Em] biết không anh
Em vẫn thật sự sống [G] tốt phải không [C] anh
* Cũng đã đến [C] lúc cho em lối đi [F] riêng mình
Về nơi [Em] cuối con đường hình bóng [C] ấy xa rời
Và mình sẽ phải giải thoát cho [G] nhau, sao anh hỡi