Hà Nội [C] ơi trong mắt [Am] tôi em xinh đẹp tuyệt [Em] vời
Khi nắng [F] xuân hoa mai thắm [Dm] nở
Đào khoe [D7] sắc hồng [G7] tươi [C]
Hà Nội [Bb] ơi em trang [Dm] nghiêm mỹ miều mặn [F] mà
Đêm thu [Fm] sang bóng nguyệt hồ [C] thân
Nét ngọc [D7] ngà tha thướt quá kiêu [G7] sa.
Hà Nội [C] ơi xưa Trúc [Am] Bạch Hồ Tây ghi [Em] dấu
Hoa sữa [Dm] nở mùi hương bát [G] ngát
Trong nắng xuân má em ửng [C] hồng
Hà Nội [Dm] ơi cầu Chương Dương đường qua Ô Quan [F] Chưởng
Nhìn em đi tha thướt cuối con [G] đường
Như ngỡ [G7] ngàng mùa xuân đến trong [C] tôi.
Em Hà [Am] Nội bao luyến [G] thương ba mươi sáu phố [C] phường
Ghi dấu [D7] trang sử kiêu [G7] hùng ngàn [C] năm vẫn còn [G7] đó [C]
Thăng Long [F] ơi! Bao mưa nắng vẫn chưa phai [C] mờ
Trong ký ức nước Nam dân [F] Việt
Trong nỗi [Dm] lòng tình quê hương sắt [G7] son. [C]
Thăng Long ơi! Tôi xin [Em] viết khúc ca cho [Dm] người
Một đời [D7] vẫn mãi yêu người [G] thôi
Dù ngày [C] tháng sắc phai héo [Em] mòn [Am]
Hà Nội [Bb] ơi! Đây mối [F] tình tôi yêu em [Fm] thôi
Như những [C] lời ca dao ngọt [G] ngào
Dạt dào [G7] khúc ân tình thắm [C] trao.
Hà Nội [C] ơi trong nắng [Am] thu mây xanh rợp bầu [Em] trời
Hoa sữa [F] thơm môi em thắm [Dm] nồng làm ngây [D7] ngất hồn [G7] tôi [C]
Bởi vì [Bb] em nên tôi [Dm] yêu đất trời Hà [F] Nội
Nên tôi [Fm] yêu phố phường Hà [C] Nội
Suốt cuộc [D7] đời tôi mãi mãi yêu [G7] em. [C]
Hà Nội [C] ơi em chính [Am] là người em yêu [Em] dấu
Em đã [Dm] là nguồn thơ thương [G] nhớ
Em sẽ [G7] là giấc mơ đêm [C] nồng
Hà Nội [Dm] ơi tình em [D7] như bài thương ca vô [F] tận
Để tôi ru tình em đêm xuân [G] hồng
Em mãi [G7] là loài hoa ép trong [C] tim
* Hà Nội [C] ơi tình em [D7] như bài thương ca vô [F] tận
Để tôi ru tình em đêm xuân [G] hồng
Em mãi là nguồn sức sống trong [C] tôi.