Em đã nói [F] trước em không phải như con người [G] ta
Em mềm yếu như một nhành [Em] hoa em không có biết làm việc [Am] nhà
Mà thật anh rất có [F] phước chậm một bước em có người [G] rước
Cũng may là anh sáng [Em] suốt tìm đường vào tim em anh ở [Am] luôn.
1. Mỗi sớm ra [F] đường bắt gặp anh hay đứng [G] nhìn
Liếc mắt đưa [Em] tình làm em mấy phen giật [Am] mình
Vài đôi [F] ba câu nói anh làm tim [G] em bối rối
Chẳng lẽ [Em] em đã say say anh [Am] rồi.
T-ĐK:
Tuổi đôi mươi em [F] chưa muốn phải theo anh ngược [G] xuôi
Mà mỗi lần em không [Em] có anh kề bên em không được [Am] vui
Giờ đây em không [F] biết con tim em nó đã làm [G] sao
Hay là mình [Em] lỡ phóng lao nên theo [Am] lao.
ĐK:
Em đã nói [F] trước em không phải như con người [G] ta
Em mềm yếu như một nhành [Em] hoa em không có biết làm việc [Am] nhà
Mà thật anh rất có [F] phước chậm một bước em có người [G] rước
Cũng may là anh sáng [Em] suốt tìm đường vào tim em anh ở [Am] luôn.
* Thuyền em [F] đi trên sông có chở [G] theo đầy bông
Cạn hết [Em] chung rượu hồng hai đứa [Am] là vợ chồng
Em ngã [F] vào lòng anh để hai con [G] tim sưởi ấm
Tình em như [Em] cây lúa xanh yêu những cánh [Am] đồng quanh năm.
ĐK:
Giờ đây em nói [F] trước em không phải như con người [G] ta
Em mềm yếu như một nhành [Em] hoa em không có biết làm việc [Am] nhà
Mà thật anh rất có [F] phước chậm một bước em có người [G] rước
Cũng may là anh sáng [Em] suốt tìm đường vào tim em anh ở [Am] luôn.