Giảm (b)
[Am]
Tăng (#)
1. Một độ tôi ngồi thương khóc [Am] hoa
Cửa chiều hiu hắt nắng xuân tà [Dm]
Nhớ người năm ngoái, năm xưa [E7] mãi,
Nhớ nụ cười xuân thấp thoáng [F] qua. [E7]
2. Lòng gửi sầu theo mây gió [Am] bay
Thời gian trôi mãi bóng hao gầy [Dm]
Đã từng đêm biếc tàn sao [E7] lệ
Duyên đào trời se em tới [Am] đây.
ĐK:
Tôi [Dm] thả chim xanh lượn trước [F] ngõ
Điểm [Am] trang lòng, [E7] đợi ái tình [Am] qua
Em [E7] đi, má hồng bóng phượng [Dm] hoa
Tiếng ve sầu than [E7] thở nhắc hình bóng ngày xưa.
3. Mộng lại có ngày ta bên [Am] nhau
Mình lạ say như lúc hạ đầu [Dm]
Cánh phượng cùng tơ nguyệt trong [E7] trắng
Xin em tạc ghi thuở tôi [Am] sầu.