Không may mưa [Gmaj7] ngâu hôm nay đi ngang [Cmaj7] phố
Nhớ nâng niu ngón [Gmaj7] tay hôm qua mới sơn [Cmaj7] màu
Mà đôi [Gmaj7] khi, chơi vơi em hãy [Cmaj7] nhớ
Những lá thư viết [Gmaj7] tay chưa hay nhưng bất [Cmaj7] ngờ.
Thế [A] thôi, xa nhau cũng lâu [G] rồi
Thế [A] thôi, cho tôi vài lời muốn [Cmaj7] nói.
Lỡ đâu mai [Gmaj7] sau, em xem gương trông [Cmaj7] xấu
Áo sơ mi xắn [Gmaj7] tay cho đôi mươi như bắt [Cmaj7] đầu.
Và không [Gmaj7] may, xa tôi em bỗng [Cmaj7] nhớ
Thôi xin em phút [Gmaj7] giây cho em nhớ những trông [Cmaj7] chờ.
Thế [A] thôi, xa nhau cũng lâu [G] rồi
Thế [A] thôi, cho tôi vài lời muốn [Cmaj7] nói.
Xem kìa [Cmaj7] em, đi tận đây đã rất [Gmaj7] xa nhiều rồi
Nghe lời [Cmaj7] tôi, cho dù không biết thoát [Gmaj7] ra được phận người
Đi chậm [Cmaj7] thôi hay ngồi nghe tôi hát [Gmaj7] ca [A] vài lời
Rằng dẫu [Cmaj7] khi đường dài, hãy sống [Gmaj7] vui.
[Gmaj7] Thấy không em, cuộc đời là [Cmaj7] thế; những ngày dài vô tận, anh biết mà.
Và [Gmaj7] nói anh xem, cơn giống về [Cmaj7] khuya, rằng em sẽ làm gì khi bước vào cửa nhà?
Sắp [Gmaj7] xếp lại tất cả, bỏ lại đằng xa.
[Cmaj7] Để đó, như những thùng các-tông mới chuyển nhà.
Sự thật [Gmaj7] là, con mèo cũng cần phải ăn
[Cmaj7] Em cũng cần phải ăn, có vài trái táo trong tủ lạnh.
Em cũng [Gmaj7] đừng nâng bầu trời từ lòng bàn tay, mệt đấy.
[Cmaj7] Để đây, mọi chuyện sẽ ổn thôi qua từng ngày.
Cứ [A] 200/300 ngày thì.
Cuộc đời này chắc [D] chắn là sẽ vui hơn hôm nay, đừng lo.
Thế [A] thôi, xa nhau cũng lâu [G] rồi
Thế [A] thôi, cho tôi vài lời muốn [Cmaj7] nói.
Xem kìa [Cmaj7] em, đi tận đây đã rất [Gmaj7] xa nhiều rồi
Nghe lời [Cmaj7] tôi, cho dù không biết thoát [Gmaj7] ra được phận người
Đi chậm [Cmaj7] thôi hay ngồi nghe tôi hát [Gmaj7] ca [A] vài lời
Rằng dẫu [Cmaj7] khi đường dài, hãy sống [Gmaj7] vui.