[F] Quá đủ rồi, quá mệt rồi, [C] quá muộn rồi
Tình yêu [Dm] không có lỗi, lỗi là do chúng [Am] ta thôi
Vì khi [Bb] yêu là sẽ luôn [C] đúng, [Am] chẳng bao giờ đắn [Dm] đo
Muốn [Gm] yêu tìm cách, hết yêu thì tìm [C] lý do.
T-ĐK:
Ngày nào còn [Dm] yêu thì luôn nghĩ đến cho nhau [Am] bấy nhiêu
Mà giờ người [Bb] ta lạnh lùng đến [C] thế dẫu mình [F] nuông chiều
Chẳng hề hay [Dm] biết cuộc tình đã khác trước kia [Am] quá nhiều
Cứ vô [Gm] tư dành tặng mọi thứ cho người mình [C] yêu.
ĐK:
Nếu người [F] ta đã nghĩ họ đúng điều mình [C] nói đúng cũng thành sai
Nếu người [Dm] ta đã không cần nữa mình làm [Am] gì thì cũng không phải
Còn [Bb] yêu thì sẽ luôn [C] nhẫn nại cho [Am] dù ai đang [Dm] sai
Đã [Gm] hết yêu rồi, cố gắng lại làm [C] phiền người ta thôi.
Nếu người [F] ta đã luôn giận dỗi tìm mọi [C] cách khiến ta buông xuôi
Nếu tình [Dm] yêu đã không còn mới đừng ngạc [Am] nhiên người đó thay đổi
Đối với [Bb] mình họ là thế [C] giới nhưng người [Am] ta nào có nghĩ [Dm] ngợi
Đã [Gm] hết yêu rồi, [C] đúng cũng thành sai [F] thôi.