1. Đã từ lâu [Dm] ngược xuôi chinh [D7] chiến không về thăm [Dm] em
Nên em vẫn [Gm] buồn buồn cho chúng [A7] mình còn dài chia [Dm] cách
Khi gió mùa [Gm] đông [Dm] ươm giá lạnh vào [C] tim
Mình em lẻ [F] bóng nhớ thương từng [A7] đêm
Nhớ lúc anh đi rồi một mình em bâng khuâng nắng hạ buồn [Dm] tênh.
2. Nhớ ngày [Dm] xưa mình chưa xa [D7] cách em thường mộng [Dm] mơ
Mơ đôi chúng [Gm] mình ngày vui pháo [A7] nổ rượu hồng đưa [Dm] lối
Anh biết rằng [Gm] em [Dm] yêu thích một màu [C] hoa
Màu pensée [F] tím nhớ thương người [A7] yêu
Đã nói hơn một lần nguyện cầu tình yêu không tím buồn như màu [Dm] hoa.
ĐK:
Em đâu biết [D] rằng nhiều phiên gác [G] đêm chợt nghe nhớ [D] em
Ba lô chiếu vai [Em] gầy xuôi quân đã bao [A7] lần
Anh vẫn mơ [D] một ngày phép về thăm [A7] em.
Mong em hiểu [D] rằng còn bao tiếng [G] than rền vang núi [D] sông
Thương cho đất quê [Em] mẹ đau thương chất cao [A7] rồi
Em biết chăng [D] nhiều nước [A7] mắt đã tuôn [D] rơi.
3. Nếu hiểu [Dm] rằng người đi chinh [D7] chiến để tìm tình [Dm] yêu
Xin em chớ [Gm] buồn để hoa chóng [A7] tàn dù mình đôi [Dm] ngả
Xin tóc mùa [Gm] xuân [Dm] xin mắt đọng mùa [C] thu
Hồng lên đôi [F] má dẫu đôi mình [A7] xa
Muốn nói em một lời cuộc đời dù ngăn đôi vẫn còn tình [Dm] yêu.